Phim hay: The Hunger Games

Phim hay: The Hunger Games

Đây thực sự là một bộ phim hấp dẫn: “The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes” thậm chí không liên quan nhiều đến loạt phim Hunger Games gốc. Ba phần đó chỉ là những giai đoạn sau, còn đây là phần tiền truyện, tất cả đều dựa trên cuốn tiểu thuyết năm 2020 của Suzanne Collins.

Chắc chắn sự hấp dẫn đến từ phiên bản tiền truyện của The Hunger Games, là lấy bối cảnh 64 năm trước các sự kiện của bộ phim gốc. Panem chưa phải là một vùng đất hoang tàn trong một thời gian dài trước đây, và thành phố bị tàn phá sau này là kết quả của cuộc chiến đẫm máu, nhằm mục đích trừng phạt đối với các quận vì những cuộc nổi dậy của họ. Nếu bạn không phải là một người hâm mộ loạt phim này, bạn có thể sẽ đánh giá cao cảm xúc sống động và không khí căng thẳng về nơi mà đạo diễn Francis Lawrence đã tạo ra, còn người hâm mộ có thể sẽ thấy thích thú hơn khi phim đề cập đến cái tên Katniss.

Một bộ phim phác họa nên sự thay đổi dữ dội trong tâm lý nhân vật chính – Coriolanus Snow trẻ tuổi dần bắt đầu vươn lên nắm quyền. Chúng ta biết cuối cùng anh ấy cũng có được nó, lạnh lùng như cách mà diễn viên Donald Sutherland đã thể hiện trong loạt phim gốc. Nhưng quá trình thay đổi của diễn viên Tom Blyth thành nhân vật độc tài chuyên chế cũng không kém phần thú vị, khi chúng ta được theo dõi anh qua những biểu hiện nhỏ nhằm thể hiện quyền lực. Snow từ một chàng trai xinh đẹp, thuộc dạng con ông cháu cha được định sẵn cho sự vĩ đại, trở thành một kẻ thao túng có đôi mắt tàn bạo, và quyết tự mình thay đổi số phận của chính mình. Đây có lẽ là một màn trình diễn tạo nên tên tuổi của ngôi sao trẻ này.

Sự tinh tế trong câu chuyện về nguồn gốc của siêu phản diện này, chính là ở chỗ nó khiến chúng ta cảm thấy sợ hãi dần dần. Trong kịch bản của Michael Lesslie và Michael Arndt, Snow khẳng định quyền kiểm soát của mình ngày càng tàn bạo, không phải thông qua sức mạnh của nắm đấm mà thông qua các quyết định có toan tính, hết quyết định này đến quyết định khác. Ban đầu, anh ấy có thể tự nhủ rằng mình đang làm những điều sai trái vì những lý do chính đáng. Nhưng cuối cùng, anh ấy không thèm quan tâm đến thứ gọi là “trái tim nhân hậu” nữa.

Chúng ta thấy được sự lanh lợi qua phong cách anh ấy, luôn tỏ ra giàu có khi ở cạnh những người bạn cùng trường kiêu căng của mình, mặc dù gia đình nổi tiếng một thời của anh đã rơi vào thời kỳ khó khăn. Lão bà bà có mặt ở đó nhưng hầu như không thể trả nổi tiền thuê nhà; cô chị Tigris vẫn tốt với thằng em mặc dù luôn giấu đi sự khổ cực. Những điều này dường như ảnh hưởng đến anh khi trở thành người cố vấn cho Lucy Gray Baird, chiến binh ở Quận 12 mà anh ấy phải hướng dẫn trong Hunger Games thường niên lần 10.

Lucy Gray gây ấn tượng ngay từ những giây phút đầu tiên, khi hình ảnh cô xuất hiện trên màn ảnh ở khắp mọi nơi, là con rắn độc nhan hiểm nhưng có giọng hát của chim ca, cô ấy nổi bật với phong cách luôn cố gắng giữ quyền kiểm soát trong mọi tình huống – đó là lý do khiến cho Zegler – ngôi sao “West Side Story”, càng phát huy sức hút của mình. Tất nhiên giọng của cô ấy cao vút, nhưng những nốt nhạc nghẹn lại trong cổ họng cô ấy, thậm chí nó còn mang nhiều cảm xúc hơn.

Blyth và Zegler có chung mối quan hệ tình yêu mập mờ, đó là vừa hấp dẫn nhưng lại không tin tưởng lẫn nhau. Cả hai đều nhận ra rằng họ có thể giúp người kia sống sót thoát khỏi Hunger Games, nhưng đó không phải là mục tiêu duy nhất. Chúng ta thấy được ở nhà sản xuất trò chơi Hunger Games – Tiến sĩ Volumnia Gaul, đó là việc “nắm quyền kiểm soát” là mục tiêu quan trọng nhất. Bà Viola Davis trong vai nhân vật tàn bạo này thật sự rất nổi bật, một phần nhờ trang phục của nhà thiết kế Trish Summerville.

Trong khi đó, Jason Schwartzman cũng rất thú vị khi trong vai người dẫn chương trình aka người dự báo thời tiết Lucky Flickerman, người tiền nhiệm của người dẫn chương trình Hunger Games tóc xanh Caesar Flickerman của Stanley Tucci . Câu thần chú đầy ma mị của lão ấy: “Hãy xem điều gì sẽ xảy ra khi người chơi làm việc đó” là một câu “giật tít” rất phù hợp trong thời đại mà con người ta luôn thèm khát và tò mò về các gameshow.

Còn Peter Dinklage đặt nền móng cho những sự kiện này. Với tính cách hài hước đến ngớ ngẩn, ông ấy là hiệu trưởng của Học viện, một trong những người đã phát triển Hunger Games ngay từ đầu. Nhưng vào thời khắc cuối cùng, ông đã nghe thấy tiếng gọi của chính nghĩa, rằng Hunger Games không còn là một ý tưởng hay nữa. Dinklage thể hiện mình là một con người trí tuệ và có khiếu hài hước, điều rất cần thiết trong thế giới tối tăm u ám này.

Những vụ giết người có vẻ tàn bạo hơn, vì nhiều đứa trẻ ở đây gần như không có khả năng chiến đấu; còn bọn lớn tuổi hơn thì chỉ cần nhặt vũ khí và nhắm vào nhau. (Một số máy bay không người lái giao hàng bay qua cũng làm tăng mức độ bạo lực đáng kinh ngạc.) Đó là lúc mối liên kết tình cảm giữa Snow và Lucy Gray phát huy tác dụng. Và bởi vì họ đã hình thành một mối liên hệ sâu sắc hơn hầu hết những người cố vấn và các chiến binh khác.

Phần còn lại sau khi Hunger Games đã kết thúc, chương thứ ba của bộ phim đẩy cao căng thẳng lên rất nhiều. Ở đây, chúng ta thấy chiều sâu về mặt tối của Snow được bộc lộ đầy đủ như thế nào. Có một sự thay đổi trong nhân cách của anh ấy, một sự cứng rắn tàn bạo hiện ra trong mắt anh ấy. Khi đó, Lucy Grey cũng dần biết cách sử dụng khả năng kiểm soát của mình để đạt được điều cô ấy muốn. Đây là lúc nhịp của bộ phim dài 157 phút được chậm lại và trở nên yên tĩnh hơn, nhường chỗ cho sự căng thẳng tột độ giữa hai con người đã lỡ tin tưởng lẫn nhau.

Snow lands on top” là cách sống của Coriolanus và cũng là phương châm của gia đình anh. Nó khiến “The Ballad of Songbirds & Snakes” trở thành một phần tiền truyện hồi hộp và lôi cuốn.

Bài viết ngày ra mắt phim 15/11/2023.

One Response

  1. Avatar for binance алдым-ау
    Tháng sáu 9, 2024

Để lại bình luận

Địa chỉ email của bạn sẽ được ẩn