Khi Harry gặp Sally

Khi Harry gặp Sally

Nora Ephron, một nhà biên kịch tài năng và là tác giả với gu thẩm mỹ tinh tế, đã để lại dấu ấn đậm nét trong lĩnh vực điện ảnh và văn học. Với vẻ hài hước độc đáo và tài năng viết kịch bản sắc sảo, nói một cách công nghiệp thì bà đã chinh phục hàng triệu trái tim với những tác phẩm đầy màu sắc và cuốn hút. Một tác phẩm nổi tiếng của Nora Ephron là bộ phim Khi Harry gặp Sally – một bộ phim đình đám về tình yêu giữa trời thu ở thành phố New York. Bài viết sau đây là bài viết của một nhà báo có nickname là Carrie Courogen, bài viết có tên là Mùa thu ở thành phố New York trong bộ phim Khi Harry gặp Sally.

Đây là một podcast câu chuyện điện ảnh trên kênh Kiên Xoăn, nơi mình kể những câu chuyện chứa đựng những cảm xúc và trải nghiệm đáng nhớ mà điện ảnh đã mang lại cho cuộc sống của chúng ta. Nếu bạn từng trải qua một cuộc hành trình nào đó trong thế giới điện ảnh, đừng ngần ngại chia sẻ những câu chuyện đó. Giờ chúng ta sẽ vào nội dung bài viết ngày hôm nay.

Có thể bạn không tin, Nora Ephron đã phát minh ra mùa thu. Tất nhiên, đây chỉ là câu nói hơi có phần khoa trương, khi cho rằng mùa thu là của một nhà làm phim, trong khi rất nhiều nhà làm phim khác cũng miêu tả về mùa thu, và phim của Nora cũng tồn tại các mùa khác trong năm. Nên đúng hơn, có lẽ phải nói là Nora Ephron đã phát minh ra mùa thu ở New York. Vì khi một người yêu phim nghĩ về cảnh mùa thu trong điện ảnh, khả năng cao người đó sẽ nghĩ đến Nora Ephron, và khi ai đó nghĩ về các bộ phim của Nora Ephron, người đó sẽ lại nghĩ đến mùa thu.

Tôi đã trải qua 10 mùa thu ở New York, một con số mà tôi tin là đủ để tôi chính thức gọi mình là người New York. Mỗi khi mùa thu đến, không khí ở đây trở nên trong lành hơn, các cửa hàng bắt đầu chất đầy áo khoác da và áo len với các màu sắc đỏ, cam và nâu khác nhau. Tôi đã đi bộ qua Công viên Trung tâm nhiều lần, nhưng luôn ngạc nhiên trước vẻ đẹp của nó như thể lần đầu tiên, dừng lại để chụp ảnh những cái cây đang thay lá như thể tôi chưa một lần nhìn thấy nó. Nhưng ngay cả khi cố gắng chụp được bức ảnh đẹp nhất có thể, nó cũng không bao giờ đẹp như trong bộ phim Khi Harry gặp Sally. Cây cối không bao giờ có màu cam đồng nhất hoàn hảo như vậy, không bao giờ rực rỡ như vậy, kiểu gì nó cũng có một vài nhánh cây vẫn còn xanh. Những con đường không bao giờ vắng khách du lịch, những chiếc lá khô không bao giờ trải dày dưới chân. Mùa thu được hiện ra như trong bộ phim Khi Harry gặp Sally, không biết vẻ đẹp đó có phải do tôi đến đây quá muộn để chứng kiến được nó, hay nó chỉ đơn giản là một vẻ đẹp mùa thu chỉ có ở trong mơ.

Có rất nhiều cảnh quay nổi bật trong bộ phim Khi Harry gặp Sally, một bộ phim hoàn toàn đã phác hoạ vẻ đẹp của mùa thu ở New York một cách hấp dẫn nhất. Tuy nhiên, chính khung cảnh này lại mang tính biểu tượng của bộ phim và thực tế nó sẽ hiện ra đầu tiên nếu bạn tìm kiếm về bộ phim trên mạng, và điều đó khiến nó ở mãi bên trong tâm trí tôi. Sau ngần ấy thời gian sống ở đây, tôi biết đó là một bức tranh không thể nào hư cấu hơn, mà đáng lẽ tôi nên loại bỏ nó ra khỏi tâm trí. Nhưng vào đó, khi thời gian trôi qua, tình yêu của tôi dành cho bộ phim ngày càng sâu đậm. Nó không còn giống như một vùng đất hứa được nhìn qua con mắt của một đứa trẻ lớn lên ở quê. Mười năm trôi qua, bộ phim trông giống như phiên bản hư cấu của thực tế mà tôi đang sống; nếu tình yêu có thể khiến người ấy đẹp hơn trong mắt ta, thì có lẽ, thành phố New York cũng vậy, ta biết Nora Ephron đã yêu thành phố này đến nhường nào.

Khi Harry và Sally gặp nhau lần thứ ba, trong một hiệu sách ở Upper West Side, họ gặp nhau với tư cách là những người New York, những người New York thực thụ, vừa mới vượt qua ngưỡng 10 năm. Họ đã trưởng thành hơn so với những cuộc gặp gỡ trong quá khứ; họ không còn là hai người xa lạ không thể hiểu được, ít ngại ngùng hơn, có những quan điểm khác biệt, không còn là những cô cậu trẻ tuổi đầy tham vọng, hay ngu ngốc và nghĩ rằng họ có cả thế giới này. Tất cả những năm sau đó, trưởng thành là khi cảm thấy mình nhỏ bé, họ thực sự đã gặp lại nhau bằng sự tôn trọng dành cho nhau. Và mặc dù tình bạn của họ lần này có thể là một dấu hiệu cho thấy họ có ý định sẽ ở bên nhau, nhưng tôi đã thấy được điều đó theo một cách khác. Khi Harry và Sally đã là những người New York thực sự, họ phải biết rằng tình yêu ở thành phố này thường được hình thành với tốc độ nhanh hơn, nhanh như tốc độ di chuyển vội vã của người thành phố, tình yêu ở đây chẳng khác nào một cuộc thi chạy marathon.

Phụ thuộc vào phương tiện giao thông công cộng, người dân New York thường bị ám ảnh bởi thời gian và khoảng cách. Tuy nhiên, trong phim cũng nói rằng, một ngày chết tiệt là một ngày hoàn hảo của New York, ngày chết tiệt là một ngày mà tất cả các kế hoạch đã được cân nhắc kỹ lưỡng nhưng đều không thực hiện được. Nora đã miêu tả ngày chết tiệt đó một cách rất hấp dẫn, ngày chết tiệt là một ngày hoàn hảo là bởi vì  bạn có thể dành trọn một buổi chiều ngẫu hứng, với 1 người mà bạn thực sự cảm thấy rung cảm. Cuộc hẹn hò của Harry và Sally là khoảnh khắc hiếm hoi bạn thấy được sự kết nối, khi bạn quá mải mê trò chuyện với người đó, thì một ngày của bạn kết thúc rất nhanh và bạn nhận ra bạn chưa làm bất kỳ việc gì trong cả ngày hôm đó, cuối cùng lại phải nói một lời tạm biệt với một chút lưu luyến. Vì bạn sẽ muốn có những buổi tiếp theo được nói chuyện cùng người đó. Vào thời điểm bộ phim đưa chúng ta đến Công viên Trung tâm, đó là khi Harry và Sally chia sẻ cho nhau bằng sự thân mật về những giấc mơ của họ, họ chỉ mới là bạn bè với nhau cùng lắm là vài tháng.

Rob Reiner là đạo diễn của bộ phim Khi Harry gặp Sally, và mặc dù nó thấm nhuần sự nhạy cảm giống như những bộ phim hài nổi tiếng của anh ấy, không phụ thuộc vào định kiến ​​giới tính, nhưng Nora mới là người phác hoạ về một thành phố New York tuyệt đẹp. Khi Harry gặp Sally là một bức thư tình gửi đến nơi này, dành cho tất cả mọi người dân ở đây.

New York nhìn qua con mắt của Nora Ephron thật lãng mạn và thực sự lý tưởng, như một giấc mơ về New York, được tạo ra từ thành phố được coi là một cơn ác mộng, có thể bạn chưa biết vào thập niên 70 đến 80, chỉ trước khi ra mắt bộ phim Khi Harry gặp Sally cỡ vài năm, New York đã trải qua giai đoạn khó khăn về tài chính nặng nề, nạn thất nghiệp tăng cao và tình hình tội phạm trở nên cực kỳ nghiêm trọng. Sự gia tăng về tội phạm bạo lực đã tạo ra hình ảnh xấu cho thành phố này. Các nhà phê bình phim đã đúng khi chỉ ra rằng các nhân vật chính chủ yếu sống ở Upper West Side, vì nơi đây an toàn hơn đối với người da trắng; nhưng nhìn lại, ở đây họ cũng không giàu có bằng tầng lớp trung lưu, và những căn hộ mà họ thuê cũng rất khiêm tốn. Nhưng đó là cuộc sống ấm áp, đủ thoải mái ở New York mà tôi cũng sống như vậy suốt những năm qua, đổi lại tôi phải bận rộn hơn những nhân vật trong phim rất nhiều. Khi tôi xem Harry và Sally đi dạo qua Công viên Trung tâm, tôi nghĩ giá như tôi có thể tìm cách chui vào trong bộ phim này, New York ở đây, tôi có thể trở thành một con người ít phải lo nghĩ và sống vui vẻ hơn.

Bởi vì không có gì thực sự tồi tệ, không có gì thực sự khủng khiếp xảy ra ở New York của Nora Ephron. New York của cô ấy là nơi, như Sally đã nói, bạn đến đây để những mong ước cuối cùng có thể trở thành sự thật. Ở New York của Nora, không có cảnh sát tham nhũng, hay những tòa nhà cao cấp bỏ trống dành cho những kẻ đầu sỏ trốn thuế, và không một ai phàn nàn về việc thị trưởng bị lôi ra bêu rếu trên mạng xã hội như ngoài đời thực.

Trong khi vào trước thời điểm bộ phim ra mắt; mọi thứ trong thành phố New York thực sự đều thối nát. Nguyên tắc làm phim trong cuộc đời của Nora, đó là quân tốt phải đi đến nước cuối cùng trong bàn cờ, có nghĩa là tất cả mọi thứ đều phải kết thúc có hậu.

Nora Ephron sinh ra ở New York, nhưng cô ấy không lớn lên ở đó, chỉ trở về sau khi đã trưởng thành – một số phận mà cô không thể tránh khỏi, như sau này cô ấy đã viết, cô trải qua thời thơ ấu ở California và mong mỏi chờ đợi ngày được trở về. Trong khoảng thời gian xa cách đó, New York duy nhất mà cô biết là một thành phố tồn tại trong tâm trí cô: “đây là nơi thú vị, kỳ diệu, đây là nơi đầy tiềm năng nhất mà bạn từng sống; một nơi mà nếu bạn thực sự muốn một cái gì đó, bạn có thể có được nó; một nơi mà bạn có thể thành công nếu bạn xứng đáng. Và hóa ra cô ấy cũng có phần đúng; Nora Ephron là người đã đóng góp rất nhiều khiến New York trở nên kỳ diệu hơn, cô ấy đã viết một câu chuyện tình yêu về căn hộ của cô.

Chúng ta đa số sẽ thấy bản tính của một người New York như sau: thù vặt và cố chấp, ít kiên nhẫn và chỉ quan tâm mọi thứ một cách hời hợt. Theo một cách nào đó, tất cả các bộ phim của cô ấy đều làm cho một thành phố nào đó trở nên đẹp thơ mộng. Nhưng những bộ phim khác thì lại không chiếm được cảm tình của người xem; chỉ có những bộ phim làm về thành phố New York của cô ấy là tuyệt vời nhất, trong khi đó cô có thể lấy bối cảnh ở bất cứ thành phố nào mà không cần phải tốn quá nhiều chi phí. Nhưng nếu làm như vậy, có lẽ bối cảnh sẽ mất đi sự lãng mạn, chúng không thể tồn tại dưới ánh mặt trời rực rỡ của California. Nên phải về đúng thành phố New York, nơi mà những bộ phim thể hiện được phong cách của cô một cách đúng đắn nhất.

Khi bạn thấy Harry và Sally tạo ra toàn bộ cuộc sống của chính họ trong thành phố đông đúc và nhộn nhịp này, cách xa nơi mà họ sinh ra và lớn lên trong vòng tay ba mẹ. Sự thật là không chỉ thành phố New York đâu, thành phố nào cũng sẽ luôn đối xử với bạn tốt hơn khi bạn ở lại lâu với nó. Bạn chỉ cần dành đủ thời gian để tìm hiểu nhịp điệu của thành phố đó, học cách chơi với nó như chơi một loại nhạc cụ nào đó, chấp nhận rằng bạn vẫn sẽ đánh phải những nốt nhạc dở tệ, kiểu gì cũng có lúc như vậy, nhưng sau đó bạn sẽ biết cách sử dụng nó điêu luyện hơn. Nó sẽ cho bạn rất nhiều những điều tuyệt vời, dù là vật chất hay tinh thần. Cuối cùng, thành phố đó sẽ thay đổi để trở thành nơi bạn sống, một nơi bạn yêu thích như bất kỳ ai khác yêu nơi mà họ sống. Đối với tôi, và tôi biết Nora cũng vậy, chúng tôi yêu thành phố New York không phải vì nó nổi tiếng và được nhiều người biết đến. Mà bởi vì chúng tôi coi đó là nhà. Bức tranh về New York mà Nora đã vẽ lên không hoàn toàn sai với thực tế, như nói về sự trưởng thành của giới trẻ, đặc biệt nhấn mạnh đến những niềm vui mà thành phố này mang lại. Phiên bản lãng mạn hóa New York của cô ấy không có nghĩa là khoe ra những nét hào nhoáng nhất của thành phố, mà nó có nghĩa là tìm ra sự quyến rũ trong cuộc sống hàng ngày, đặc biệt là những cảm xúc vui vẻ nhưng vẫn tiết kiệm. Harry và Sally đi ăn tối ở ngoài, họ đi mua sắm, họ tham dự những bữa tiệc trang trọng tại những nơi ít tốn kém – nhưng đó là lúc họ có thể gần gũi và thân mật khi chỉ có hai người họ, và đó là những món quà giản dị mà thành phố này mang lại: là thưởng thức một chiếc bánh sandwich thực sự tuyệt vời, trong một cửa hàng bán đồ ăn nhanh đông đúc; đi bộ qua Công viên Trung tâm trong mùa thu rực rỡ, những điều đó, nó giản dị nhưng mang lại niềm vui rất tươi đẹp.